Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010

Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan



Buæi s¸ng l¹nh      
mïa §«ng Ba lan


...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan 
Vùng núi Sôlina .
                 Anh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng ,bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc .. 
                   nụ cười..
                                    lắng đọng không lời
Ôi Balan.. 
           Năm năm .. 
                              Một phần của đời tôi
Sao tôi cứ mãi nhớ về cái buổi sáng lạnh Mùa đông ấy...
                                  &
Nhớ Warszawa một ngày tôi đến
Sương trắng đâu? chỉ thấy nắng tràn trên những ngọn bạch dương
Lần đầu tiên đi xa.Tôi thấy mình lạc vào miền đất lạ
Bàng hoàng ,tưởng  đang bước vào trang chuyện Andexen
                                          &
Nhớ Ba lan  năm mùa Thu  vàng đã qua đi
Những hàng cây như tranh Lê vi tan,những công viên rụng đầy lá đỏ
Những con đường thênh thang ,những tấm lòng rộng mở
Tôi đi
                 mà thẳm sâu trong lòng 
                                                           là nỗi cô đơn
                                       &
Tôi nhớ Stegna .Cánh hải âu trên bờ Ban tich xa xôi
Biển xám lạnh.
               Mùa Đông đầu tiên,
                              Những cảm giác buồn vui lẫn lộn
Không khí ấm cúng 
                tiếng nhạc Trịnh công Sơn đượm buồn trong những căn nhà gỗ
Mùi của biển,lá thông,mùi bếp Ba lan là lạ..
                                 Tất cả còn đây , như  vừa mới  hôm qua...
                                        &         
Những mùa Xuân bãi cỏ nở đầy hoa
Những mùa Hè nồng nàn  .Mùa Đông cảnh vật chìm trong màu tuyết trắng
Nhớ dòng sôngVisla.. Bemowo
                                   đại lộ Gordzewski
                                                    quán ăn nhỏ bên đường một chiều tôi đến
Trò chuyện bâng quơ với người bán hàng vui tính
                                                    và ngày hôm sau tôi đã trở về Nhà.
                                          &
Những người Bạn phương xa nay đã ở góc trời nào
Có biết chiều nay tôi nhớ về chốn cũ
Warszawa .. Ba lan..  
                   Một quãng đời tôi –
                             Ngôi nhà của Bạn đã thành miền Đất Nhớ
Dù ai biết ngày mai ta có dịp trở về ?
                                                                                            
                                                   KST.Hai mùa đông
                                                        1987-1999






Con thuyền trên dòng sông Tuổi thơ (2)










1974 - 1980
…"Dòng sông tuổi thơ có còn trong giấc mộng
khi cuộc đời bao đổi thay"

      I
Hôm qua

Không biết bao giờ tôi sẽ quên 
Cảm giác khi cầm lá thư em - lá thư đầu tiên 
Buổi chiều mùa hè năm ấy. 
Cảm giác như từ 1 giấc mơ rất sâu, và thẳm xanh bừng tỉnh dậy
Tất cả chỉ là một ảo ảnh thoáng qua 
                                  ốc đảo biến đi chẳng để lại vết gì 
Và đây - sa mạc cát nóng cằn khô
Chẳng cần gì đâu, khi ấy tôi đã căm ghét em 
Vì em đã làm đổ vỡ của tôi những gì tươi xanh
                                                         làm mất đi tất cả 
Nhưng cũng có thể nào  đi được nữa - 
nếu tôi còn yêu em, trái tim làm sao chịu nổi 
                                                      nỗi đớn đau kia
   *
*     *
Tôi yêu em - và tôi đã căm ghét em 
Để hiểu hơn - điều đó sẽ xảy ra 
khi trái tim còn hoảng loạn
Nếu tôi đã chẳng yêu em như vậy 
Thì tất cả qua đi sẽ nhẹ nhàng - có lẽ chỉ còn cái lạnh lùng thôi.
   *
*     *
 Thời gian đã giúp tôi quên đi đôi mắt của Em 
Và giờ đây, tôi chẳng còn phải biết trái tim mình 
                                                                căm thù Em nữa
Im lặng nhớ lại những kỷ niệm buổi nào
                                      xúc động mà chẳng còn đau đớn 
Im lặng mỉm cười - ôi Tình yêu tuổi thơ… 
                                                       tất cả đã qua đi

    II
Tuổi thơ

Cuộc đời, bằng cái khắc nghiệt của mình 
                                            sẽ cho em biết Tình yêu 
Có thể, khi ấy Tuổi thơ đã trôi xa về quá khứ 
Tuổi thơ trong cái màu xanh muôn thủa
Có còn là mầu của Tình yêu hôm nay 
    *
*     *
Khi mặt trời mùa hè bừng cháy ở trong tim em 
Lại là Tuổi Thơ hiện về xao xuyến nhất
Thế đấy, cuộc đời khắc nghiệt
Có bao điều phải trả giá thời gian 
   *
*     *
Ngày mai, nghĩ lại Tuổi Thơ biển xanh 
Tôi không còn đau đớn, như xưa, thấy Tuổi Thơ
                                         của mình thiếu em trong đó 
Tình yêu tôi còn đây với những con đường ta đi 
                                                                     ngày nhỏ
Chắc em rồi cũng sẽ yêu con đường, và hàng cây ấy 
                                                                          như tôi 

          III
Những con thuyền

Biển rộng bao la - những con thuyền đi về đâu 
Ngày mai sẽ ở nơi nào
          tìm cơn bão biển réo gào 
                                    hay 1 zải bờ đầy nắng 
Ngày mai, dù ở nơi đâu, đừng quên chốn chân trời kia, 
                                                                             xa thẳm
Tuổi thơ - nơi ra đi của những con thuyền trên biển,
                                                                           hôm nay
   *
*     *
Có những con thuyền trên biển gặp nhau 
Chỉ 1 lần để rồi xa mãi 
Nhưng những hình bóng của những ngày xa ấy 
Sẽ mãi còn 
Và sóng trên biển cả, trong lòng thuyền, chỉ làm 
                                               những dấu cũ không quên
   *
*     *
Những con thuyền trên biển tha phương 
Sóng biển đưa về đâu, nào biết trước 
Ngày mai từ bao chân trời xa khác 
Dẫu chẳng trở về hãy nhớ bến xưa 
   *
*     *
Dải bờ đầy nắng của Tuổi Thơ
Có cả cát trắng réo gào và dòng sông xanh êm ả 
Để rồi những khi mây đen của cơn giông
                                     bao trùm bầu trời trên biển cả 
Những con thuyền vào bão, lại nhớ về nơi xa ấy - 
   nơi đã gửi lại những gì tươi mát nhất của Cuộc Đời. 


     IV.
Hôm nay 

Cuộc đời đã lớn lên , thời gian cứ trôi
Tất cả sẽ thành kỷ niệm
Nhớ lại những ngày qua, zờ đây tôi cám ơn Em 
                 đã cho tôi cả những đớn đau trong tim 
                                                      và niềm vui bất tận 
Mong Cuộc đời sẽ làm cho Em trân trọng những cái đã qua 
  *
*     *
Đã lâu rồi, Đôi mắt chẳng còn chập chờn
                                                  trong giấc ngủ của tôi 
Mà hôm nay tôi bỗng nhớ tới em, tình yêu xa xưa 
                                                                      của mình 
- Cái buổi ban đầu xao xuyến ấy
Bởi tất cả những hạnh phúc và đớn đau khi xưa 
                       giờ mới thật là của tôi, trong trái tim
                                                         lạnh lùng lửa cháy
Bởi tất cả những cái đó là Cuộc Đời, và cuộc đời
                                                         dù bao thay đổi 
                                                             vẫn rất nên yêu 



                                                         October 1974
                                                         23th Birth day. Lonely
 

Con thuyền trên dòng sông tuổi thơ













Tặng X.L.

“...Trở lại Huế thương
     Bài thơ viết trong chiếc nón...”
      Đã bao lần tôi say mê , lặng nghe âm điệu ngọt ngào bài ca ấy
      Giao cảm quê hương ?..
                Hay vì bóng hình xa mờ của cô gái Huế ,tôi vẫn thầm mơ...

                                      &

Hôm nay vẫn âm điệu kia ,mà cảm xúc trong tôi  có gì  sâu thẳm
                                                                                         xốn xang hơn
Có phải vì tôi đã gặp Em - cô gái Huế tha thướt ,dịu dàng ,đằm thắm
Hay vì những nỗi buồn của tôi , mà Em đã vô tình mang đến?
Hay vì nhừng bất ngờ , mà ta không bao giờ biết trước được
                                                                            trong Cuộc đời này?

                                      &
Ơ Em có chút gì thật trong sáng ,trẻ trung làm tôi nhớ đến Tuổi trẻ của mình
Tuổi thơ của tôi ...
                       Tôi thường nhớ về với một cánh buồm trên dòng sông êm ả.
Và bây giờ , Em làm tôi thấy lại Tuổi thơ của mình
                                                       một cánh buồm trên dòng sông xứ Huế
Ôi sông Hương xa xôi
                   Ngày chưa biết Em , tôi  từng đi qua ,hờ hững , đã bao lần.

                                    &

Tôi hẹn một ngày, sẽ dắt Em đi qua những con đường,
                                       những hàng cây Hà nội Mùa Thu  rực rỡ nắng vàng.                                                                                      
Để sống  lại bên Em cái cảm giác của Hôm qua, của những ngày thơ trẻ.
Và sẽ có một ngày, Em sẽ dẫn tôi đi qua dòng sông xứ Huế.
Để dòng sông.. cây cầu.. thành phố của Em
                                                           cũng sẽ thành một phần của Trái tim tôi

                                                                               Hà nội . Tháng 9 năm 2000    
          
               Tuổi thơ

Tôi trở về đây xứ sở của ngày xưa
Như của Tuổi thơ  êm đềm giấc mộng
Nơi đây bắt đầu
                 và cũng là kết thúc của tình yêu trong tôi
                                                                    tràn đầy biển sóng
Ngạc nhiên và hờ hững , tôi đi ,nhìn lại những hôm qua.


                   Hôm qua

Chẳng biết bao giờ tôi sẽ quên
Cảm giác khi cầm lá thư Em .Lá thư đàu tiên
Buổi chiều mùa hè năm ấy.
Cảm giác như từ một giấc mơ rất xanh  và thẳm sâu  bừng thức dậy
Tất cả chỉ là ảo mộng chóng qua.
Ôc đảo đã biến đi , chẳng để lại dấu vết gì
Và còn đây sa mạc cát nóng cằn khô                        
                           &
Lúc ấy tôi đã căm ghét Em
Bởi Em đã làm đổ vỡ của tôi những gì tươi xanh , làm mất đi tất cả
Nhưng có thể nào khác nữa
Nếu tôi vẫn còn yêu ,trái tim làm sao chịu nổi nỗi đớn đau kia          
Thời gian đã giúp tôi quên đi đôi mắt của Em
Giờ đây tôi chẳng còn phải bắt trái tim mình căm thù Em nữa
Im lặng nhớ lại những kỉ niệm thuở nào ,xúc động mà chẳng còn đau đớn
Im lặng mỉm cười.
                          Ôi thời gian  ..Tuổi thơ .. Tất cả đã qua đi


             Những con thuyền

Những con thuyền trên biển gặp nhau
Chỉ một lần để rồi xa đi mãi
Nhưng hình bóng những ngày xa cũ ấy
Sẽ mãi vẫn còn
Và sóng trên biển
Sóng giữa lòng thuyền
                    chỉ làm cho vùng biển ấy mãi không quên
                    &
Trên biển những con thuyền lênh đênh.
Ngày mai
Sóng biển sẽ đưa về đâu , nào biết.
Ngày mai.
Từ bao chân trời xa khác.
Đẫu chẳng thể trở về hãy nhớ tới bến xưa.
                      &
Dải bờ đầy nắng của Tuổi thơ
Có cả thác trắng réo gào và dòng sông xanh êm ả
Để rồi những khi mây đen của cơn giông
                                           bao trùm bầu trời trên biển cả
Những con thuyền  đi vào cơn bão
                                           lại nhớ về nơi xa ấy
Nơi đã để lại những gì tươi mát nhất của Cuộc đời

          
                                                                               KST   1974 - 75