Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010

Con thuyền trên dòng sông tuổi thơ













Tặng X.L.

“...Trở lại Huế thương
     Bài thơ viết trong chiếc nón...”
      Đã bao lần tôi say mê , lặng nghe âm điệu ngọt ngào bài ca ấy
      Giao cảm quê hương ?..
                Hay vì bóng hình xa mờ của cô gái Huế ,tôi vẫn thầm mơ...

                                      &

Hôm nay vẫn âm điệu kia ,mà cảm xúc trong tôi  có gì  sâu thẳm
                                                                                         xốn xang hơn
Có phải vì tôi đã gặp Em - cô gái Huế tha thướt ,dịu dàng ,đằm thắm
Hay vì những nỗi buồn của tôi , mà Em đã vô tình mang đến?
Hay vì nhừng bất ngờ , mà ta không bao giờ biết trước được
                                                                            trong Cuộc đời này?

                                      &
Ơ Em có chút gì thật trong sáng ,trẻ trung làm tôi nhớ đến Tuổi trẻ của mình
Tuổi thơ của tôi ...
                       Tôi thường nhớ về với một cánh buồm trên dòng sông êm ả.
Và bây giờ , Em làm tôi thấy lại Tuổi thơ của mình
                                                       một cánh buồm trên dòng sông xứ Huế
Ôi sông Hương xa xôi
                   Ngày chưa biết Em , tôi  từng đi qua ,hờ hững , đã bao lần.

                                    &

Tôi hẹn một ngày, sẽ dắt Em đi qua những con đường,
                                       những hàng cây Hà nội Mùa Thu  rực rỡ nắng vàng.                                                                                      
Để sống  lại bên Em cái cảm giác của Hôm qua, của những ngày thơ trẻ.
Và sẽ có một ngày, Em sẽ dẫn tôi đi qua dòng sông xứ Huế.
Để dòng sông.. cây cầu.. thành phố của Em
                                                           cũng sẽ thành một phần của Trái tim tôi

                                                                               Hà nội . Tháng 9 năm 2000    
          
               Tuổi thơ

Tôi trở về đây xứ sở của ngày xưa
Như của Tuổi thơ  êm đềm giấc mộng
Nơi đây bắt đầu
                 và cũng là kết thúc của tình yêu trong tôi
                                                                    tràn đầy biển sóng
Ngạc nhiên và hờ hững , tôi đi ,nhìn lại những hôm qua.


                   Hôm qua

Chẳng biết bao giờ tôi sẽ quên
Cảm giác khi cầm lá thư Em .Lá thư đàu tiên
Buổi chiều mùa hè năm ấy.
Cảm giác như từ một giấc mơ rất xanh  và thẳm sâu  bừng thức dậy
Tất cả chỉ là ảo mộng chóng qua.
Ôc đảo đã biến đi , chẳng để lại dấu vết gì
Và còn đây sa mạc cát nóng cằn khô                        
                           &
Lúc ấy tôi đã căm ghét Em
Bởi Em đã làm đổ vỡ của tôi những gì tươi xanh , làm mất đi tất cả
Nhưng có thể nào khác nữa
Nếu tôi vẫn còn yêu ,trái tim làm sao chịu nổi nỗi đớn đau kia          
Thời gian đã giúp tôi quên đi đôi mắt của Em
Giờ đây tôi chẳng còn phải bắt trái tim mình căm thù Em nữa
Im lặng nhớ lại những kỉ niệm thuở nào ,xúc động mà chẳng còn đau đớn
Im lặng mỉm cười.
                          Ôi thời gian  ..Tuổi thơ .. Tất cả đã qua đi


             Những con thuyền

Những con thuyền trên biển gặp nhau
Chỉ một lần để rồi xa đi mãi
Nhưng hình bóng những ngày xa cũ ấy
Sẽ mãi vẫn còn
Và sóng trên biển
Sóng giữa lòng thuyền
                    chỉ làm cho vùng biển ấy mãi không quên
                    &
Trên biển những con thuyền lênh đênh.
Ngày mai
Sóng biển sẽ đưa về đâu , nào biết.
Ngày mai.
Từ bao chân trời xa khác.
Đẫu chẳng thể trở về hãy nhớ tới bến xưa.
                      &
Dải bờ đầy nắng của Tuổi thơ
Có cả thác trắng réo gào và dòng sông xanh êm ả
Để rồi những khi mây đen của cơn giông
                                           bao trùm bầu trời trên biển cả
Những con thuyền  đi vào cơn bão
                                           lại nhớ về nơi xa ấy
Nơi đã để lại những gì tươi mát nhất của Cuộc đời

          
                                                                               KST   1974 - 75

Không có nhận xét nào: