Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

Ngọn Hải Đăng bé nhỏ

TẶNG CÁC BẠN TÔI
_________________________________

Ngọn Hải Đăng bé nhỏ




T ôi có một người thiếu phụ
Chẳng phải một cánh hồng diễm lệ
Làm ngây ngất những trái tim,
mà tôi là kẻ vô tình may mắn
Giản đơn là ta đã quen nhau. . .
&
Tôi như con tàu
trên biển mãi lang thang,
mơ tìm miền đất hứa
Tàu qua bao nơi xa,
bao xứ sở Thần tiên, Kì lạ. . .
Rồi những lúc lạc hướng,
mệt nhoài tôi biết về đâu. . . ?
&
Sóng gió như vô tình đưa tôi đến với Em
Đã bao lần rồi? Tôi không còn nhớ
Mà như lúc nào Em cũng đang chờ đợi
Dường như ta có những cuộc hẹn hò
&
Không chút than vãn,
như người vợ vẫn trách chồng
Không rầu rĩ tính ngày đếm tháng
Dường như tôi chỉ mới hôm qua đi vắng
Và hôm nay đã lại trở về !
&
Và Em trao tôi Thế giới của mình
Hào phóng, đơn sơ chẳng thể nào hơn nữa
Nhiều khi tôi đắm chìm vào giấc ngủ
Lâng lâng, không biết mình đang ở nơi đâu...
&
. . . Và mai tôi lại ra khơi chẳng một hẹn hò
Lại hành trình lang thang không hề vương vấn
. . . Và những khi mệt nhoài hay chán ngán
Sóng gió lại vô tình đưa tôi đến với Em.
&
Thiếu một chút thiêng liêng
để gọi Em là Đá vọng phu
Nhưng sẽ là kẻ quá vô tình,
nếu tôi không hiểu những gì Em cho tôi
và những gì Em mong đợi
Tôi gọi Em là Ngọn Hải đăng bé nhỏ
Trên biển mịt mờ, đánh dấu dải bờ xa vắng
nơi hẳn có một ngày, tôi lại quay về
&
Những dòng này
tôi không bao giờ đủ can đảm tặng Em
Em sẽ khóc và không còn là
Ngọn- Hải- Đăng- bé- nhỏ trên bờ biển nữa
Tôi là kẻ vô tình ư?
nhưng tôi cần có một dải bờ như thế
Nơi Em chỉ yên lặng đợi chờ
mà không giục tôi về.
&
Nhưng tôi phải tặng Bạn tôi
Giữ trong lòng,
tôi cảm thấy mang món nợ
không ai biết đến
Giống như một hạt bụi quý
nhặt được tình cờ
khi lang thang trên bờ biển
Để sẻ chia với Bạn
một Vẻ đẹp nữa,
dù đơn sơ, trong Cuộc đời này.


KST. . .
Đà nẵng / Sơn trà 12 / 2001
Những ngày yên ả đặc biệt, khiến ta cảm thấy
cả những ngọn sóng bé nhỏ nhất, ẩn náu đã lâu trong lòng.


Không có nhận xét nào: