Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

Tôi yêu Hà nội của tôi


Tôi yêu Hà nội của tôi


…Lần đầu tiên biết yêu, ngã tư Hai Bà Trưng hẹn gặp
Cây rụng lá như tim mình hồi hộp
Bao mùa qua hoa phượng đỏ học trò

Sau 30 năm vẫn nhớ ngã tư xưa…

(??...1973)

Những gác xép bộn bề hy vọng

Những đầu hồi bóng nắng nhấp nhô

Những ngôi đình xưa có tự bao giờ

Nét thơ đượm trên vòm cong mái cổ

Mỗi ngõ nhỏ giấu một lời tâm sự

Có tấm tình nào ta mắc nợ Cha Ông…

(Bằng Việt - Trở lại trái tim mình)

Tặng các Bạn tôi
_____________________________________

Văn miếu,Tháp Rùa,Trấn Võ, Ngọc Sơn…tôi đã đi qua
Đã lang thang ba mươi sáu phố phường,

đã say ngắm chiều tím Hồ Tây

đã chìm trong không khí hội hè mà trang nghiêm.

Phủ Tây hồ, rằm tháng Giêng vẫn tràn không khí Tết

Còn bao phố phường, bao Miếu mạo,

danh lam tôi chưa đi hết

Nhưng tôi yêu Hà Nội theo cách của mình.Hà nội của tôi.

**

Hà nội trong tôi

là những con đường Hoa phượng đỏ ngày xưa

Nơi tôi đã tung tăng đến trường,

và vui vẻ trở về nhà khi tan lớp
Nơi tôi đã thấy Em lần đầu, đã yêu,

đã làm bài thơ đầu tiên vụng về

mà cháy bỏng Niềm khao khát

Nơi tôi đã cùng các Bạn lên đường vào trường Trỗi

- Những ngày Quân ngũ đầu tiên.

**

Ôi Hà nội của tôi những năm tháng đi xa
Da diết trong lòng Nỗi nhớ

Trái tim trẻ trung say những vần thơ ai
“ Tôi trở lại những bờ đường ngày xưa.
Cây già trắng lá.”

Mỗi lần vội vã trở về là “Trở lại Trái tim mình.” (*)

Hà nội càng rộng lớn và sầm uất hơn nhiều,
Nhưng tôi yêu Hà nội của Ngày xưa
Khi Kẻ Bưởi còn là vùng ngoại ô thanh vắng

Những đêm đạp xe về đơn vị,

qua Liễu Giai, vẫn còn ruộng lúa,
còn một hồ sen hương bay thoang thoảng
Những sớm tinh mơ, phố phường chỉ có xe đạp chen vai

và tiếng chuông tàu điện leng keng

Ôi những âm thanh quen thuộc, yên bình

Của Cuộc sống giản đơn của chúng ta

Của Hà nội những ngày đẹp đẽ và xa xôi ấy.


**


Cao ốc nào đã mọc lên nơi ngôi nhà Tuổi thơ của tôi

Con đường Mùa Thu đẹp như tranh

giờ ồn ào, xô bồ, tấp nập.

Những mảng tường xưa cũ rêu phong,
đầy Kỉ niệm ngày nào đã thay bằng
những cửa hàng, Kiốt.

Tôi yêu Hà nội trầm lặng của tôi,

dù hình bóng đã khác rồi…

**

Hà Nội ngày càng to đẹp hơn,

nhưng tôi yêu Hà Nội 36 phố phường

Hà Nội Bé nhỏ và Yên tĩnh của tôi.

Nơi có những con đường dưới hàng cây lá vàng Mùa thu

Nơi tôi và Em cùng chờ một chuyến xe trên bến đợi.

Đôi mắt ta đã gặp nhau

Tôi như bay trong Mơ, và Em cười bối rối

Còn Tình yêu lặng thầm của tôi

đã hoá thành bao nhiêu những trang Thơ

say đắm nồng nàn mà chẳng dám trao Em..

**

Hôm nay…
Em đã ở nơi xa.
Những trang Thơ dạt trôi về đâu ?
Và Tình yêu không còn trong Trái tim tôi

Chỉ còn lại một chút buồn vấn vương

từ những giọt nắng Mùa thu năm ấy

Chỉ nặng thêm một chút tình trong tim tôi yêu Hà Nội

Chỉ thấy yêu Hà Nội hơn
Hà Nội bao đổi thay

Hà nội của tôi

Hà Nội chẳng có Em.


**


Năm tháng qua đi…
Và hôm nay, tuổi Tri thiên mệnh đã qua,

tôi nhẹ bước trên phố phường Hà Nội của mình.

Bao thăng trầm đã qua, giờ tôi cảm thấy gì trong tim ?

Yên tĩnh và thanh thản

Bão tố, muộn phiền đã ở phía sau,

hay Hiểm nguy nào còn chờ phía trước?
Nhưng hôm nay nhớ lại Những ngày qua

Tôi mỉm cười, lòng cảm thấy Yên bình.

Tôi sẽ giữ Lòng Dũng cảm và sự Thanh thản

Bình yên kia, theo suốt Cuộc hành trình.

Sẽ bình thản đương đầu với những

Thử thách còn chờ Phía trước.

Những ngày này tôi càng yêu các Bạn tôi,
muốn san sẻ Niềm Hạnh phúc.

Những ngày này tôi càng say

Tình yêu Hà nội của mình…


**

Tôi còn yêu Hà Nội của mình vì những lẽ gì?

…Một quán nhỏ bên đường quen,
những đêm khuya nào cùng Bạn bè tôi vẫn đến

Những ngõ phố dẫn đến nhà các Bạn tôi,

nay đã thành Kỉ niệm…

Và tôi yêu những quán đêm…những ngõ nhỏ này như

yêu Hà Nội của tôi, như Bạn yêu Hà Nội của mình.

Và tôi yêu Hà nội của tôi.


KST 8/6/2000

Không có nhận xét nào: